Hồn sông núi


Ảnh minh họa

Tình em gửi gió


Ảnh minh họa

Album Ảnh Phương Đông


Hạnh phúc ở lại từ những điều đơn giản



Nhà thơ Lưu Thị Phương Đông
(TĐVN) Ngày tháng 10 đương vào độ nồng nàn thu. Nắng thì dịu dàng, còn gió thật nhẹ nhàng. Trời đất lắng để lòng người bừng lên những trong trẻo nguyên sơ. Tháng 10 có ngày 20, ngày được xã hội dành riêng nhằm bày tỏ sự thương mến, trân trọng đến những người bà, người mẹ, người chị, người em, người vợ, người yêu.
Nhân cái cớ đáng yêu đó, Thi đàn Việt Nam xin được giới thiệu đến độc giả tác giả thơ Lưu Thị Phương Đông và chùm thơ của chị. Tiếng thơ của Phương Đông nữ tính và yêu mến cuộc đời bằng những quan điểm rất phụ nữ Việt Nam.

Giới thiệu Nhà thơ



Bút danh: Phương Đông
Quê quán: Hồng Phong – Vũ Thư – Thái Bình
Cử nhân Kinh tế
Đang làm việc tại Hà Nội
Điện thoại: 0904149199
Giải thưởng trong cuộc thi thơ về đề tài Nông nghiệp
Các tập thơ in riêng:
- Nửa Vầng Trăng – NXB Hội nhà văn 2004
- Giữ Lại Hồn Thu – NXB Hội nhà văn 2010
Các tập thơ in chung:
- Hương Hoa Sữa – NXB Hội nhà văn 2005
- Tuyển tập Hương Ngoại Ô – NXB Hội nhà văn 2004-2005
- Tuyển tập Hương Đất Việt – NXB Lao động 2006-2008
- Thơ hay 3 miền – NXB Văn học – 2008
- Thơ Hà Nội tập 1 – NXB Thanh niên 2008
- Thơ Thanh Xuân – NXB Hội nhà văn 2008
- Màu Xanh No Ấm – NXB Lao động 2009
- 999 Tác Giả Thơ Đương Đại – NXB Lao động 2010
- Có nhiều bài đã đăng trên báo, tạp chí Trung ương và Địa phương

TÌNH THU



Ảnh minh họa

Liễu gầy để tóc rối bời

Heo may cuốn lá vàng rơi vào chiều

Hoàng hôn mấy sợi đăm chiêu

Dường như nuối tiếc nắng chiều heo may

Thu như trái mọng trên cây

Để đời khao khát đêm ngày nâng niu

Lòng say như phải bùa yêu

Giá quanh năm chỉ thu gieo nắng vàng…

2011

THẦM ĐỢI



Nhà thơ Lưu Thị Phương Đông

Dù em nói rằng chúc anh hạnh phúc

Và đừng một lần nhắc đến tên em

Nhưng cả ngày em khi nhớ khi quên

Bước thơ thẩn như người mất trí

Lòng chỉ nghĩ đến mình anh và luôn chỉ

Mong anh về và lại nói yêu em

Nắng vô tư vẫn nhảy nhót trên thềm

Hoa thắm nở trên con đường đêm trước

Ven hồ kia nơi ta từng hẹn ước

Đôi nhân tình đang say đắm bên nhau

Giá cao xanh ban cho phép nhiệm màu

Để trái tim đau - thuyền về bến cũ

Chắc cũng chỉ là trong giấc ngủ

Bởi thần tiên luôn vẫn cứ vô tình

Để chúng mình mắc duyên nợ ba sinh

Lòng đã đắm say mà cứ làm nhau khổ

Nên hôm nay quay cuồng trong giông tố

Em một mình vẫn thầm gọi tên anh

Với nỗi nhớ thương da diết chân thành…

KỶ NIỆM VỀ



Ảnh minh họa

Kỉ niệm về với ánh trăng ngân

Đêm mông lung, không gian vàng óng

Gió rì rào, bóng cây xao động

Sương tan đi cho tiếng chim về...


Kỉ niệm về, bướm trắng bờ đê

Dòng sông xanh một thời bơi lội

Hoa cỏ may khiến lòng bối rối

Chiều xuân mưa níu bước chân người...


Kỉ niệm về, đường ngát hoa tươi

Xôn xao cúc dại vàng ngõ xóm

Chiều thu rơi mang theo hương cốm

Hoàng hôn về tím cả đồng quê...


Kỉ niệm về, biếc những hàng me

Xanh sắc áo học trò thuở ấy

Mùa thi đến thắm hồng môi phượng

Khắc vào tim mãi chẳng phai mờ...

Hà nội, 5 - 2008

NGƯU LANG - CHỨC NỮ



Ảnh minh họa

Ngưu Lang - Chức Nữ mãi xa vời

Dẫu rằng níu kéo vẫn đôi nơi

Hỏi bắc làm chi cầu Ô - Thước?

Để giữa trời xanh hận suốt đời!

ĐÊM CÔN MINH



Ảnh minh họa

Đêm Côn Minh mờ sương

Những hàng cây ven đường lặng lẽ

Như lắng nghe từng tiếng thở

của không gian

Tiếng côn trùng lúc nhặt, lúc khoan

Như nhắc nhở thời gian

sao vô tình đến thế?

Tiếng vài cô gái trẻ

Gấp gáp vẫy vùng giữa chốn hào hoa...


Côn Minh kiêu kì ở mãi ngoài kia

Với những toà nhà cao chất ngất

Với những công viên đầy hoa thơm ngát

Với những con đường tấp nập xe qua

Nhưng về đêm

sao cứ thấy nhạt nhoà?

Côn Minh, 8 - 2007

LỖI HẸN



Ảnh minh họa

Lần đầu anh lỗi hẹn

Để lòng em se buồn

Thời gian trôi từng giọt

Chìm dần vào hoàng hôn.


Lần sau anh lỗi hẹn

Con tim em nhói đau

Trong màn đêm lặng lẽ

Em biết về nơi đâu?


Vẫn biết gió qua cầu

Cuốn theo lời hứa hẹn

Trên con đường bất tận

Đơn côi em vẫn chờ…

ĐƯỜNG TỚI CÔN MINH



Ảnh minh họa

Đây quê người núi biếc, non xanh

Hoa tươi thắm, cây bốn mùa thơm trái

Trời trong xanh gieo ngàn tia nắng

Kìa Côn Minh gieo nao nức bước chân người


Chiều dát vàng nghe từng chiếc lá rơi

Hoàng hôn buông, chân trời bừng sắc tím,

Màn đêm xuồng yêu kiều, duyên dáng

Sương trắng về thao thức trái tim ai?


Đã bao màu lá rụng với sương rơi,

Hồn non nước để bao người say đắm

Kìa bóng hồng như mờ trong mây khói

Đâu chiến bào thấp thoáng trước hàng quân...

Côn Minh, 8 - 2007

VIẾNG BIA BÀ



Ảnh minh họa

Ai cũng có một thời rực rỡ

Như bình minh đón ánh mặt trời

Ai cũng có một thời quyến rũ

Như hoa rừng say đắm bướm, ong


Người xưa đâu, má hồng, gót ngọc,

Đâu lầu son, gác tía. hương trầm,

Đâu bạc vàng, ngọc ngà, gấm vóc?

Nay chỉ còn một chốn hư không!


Lời thỉnh cầu xua làn hương khói

Xin người ban quả bạc, cành vàng

Ai cảm thông nỗi niềm cát bụi?

Nơi suối vàng u tối, quạnh hiu...

Hà Đông 2007

HƯ ẢO



Ảnh minh họa

Đã từng trắng những đêm trường

Để ghim bao nỗi vấn vương tim này

Sắt se chiều xuống, heo may

Ngẩn ngơ nhớ bóng trăng gầy, sương tan

Tháng ngày như xé tim gan

Khói pha màu tóc, đông tàn vẫn không!

MƯA XUÂN



Ảnh minh họa

Không ồn ào, vần vũ

Như mưa giông mùa hè

Không rả rích lê thê

Như mưa dầm tháng Bảy


Mà hạt mưa nhẹ bay

Thấm vào từng nhánh lúa

Những cánh hoa bừng nở

Thắm sắc màu muôn nơi!


Mưa mỏng như sương rơi

Cho mầm thêm nhựa sống

Cây đâm chồi, nảy lộc

Toả bóng râm cho đời


Ấm áp chiều mưa rơi

Cho lứa đôi chờ đợi

Lời yêu tha thiết gọi

Giữa chiều Xuân yên bình...

Xuân 2007

MẸ HỨA TRƯỚC NHÉ



Ảnh minh họa

Con vào học lớp một

Vẫn còn bé tẹo teo

Mà chiếc cặp con đeo

Rõ nặng ơi là nặng!


Không nỡ để con mang

Mẹ săn đón sẵn sàng

Xách giúp con chiếc cặp

Và dắt con tới lớp.


Tối học bài bất chợt

Con nói rằng: "Mẹ ơi

Con nhiều sách thế này

Quyển nào cũng đầy chữ

Chữ nhiều cất vào đâu?

Mà nhà mình thì bé

Hay mua thêm nhà nhé

Để con cất chữ vào

Nhớ mua ở tầng cao

Trộm không vào lấy được

Mẹ hứa với con trước

Để con còn học bài... "

1998

NHỚ LỜI CHA DẠY



Ảnh minh họa

Lời cha dạy năm xưa

Một thời thơ ấu

Đã theo con

Suốt cả cuộc đời!


Con cố gắng

Thành một con người

Theo đúng nghĩa

Biết xẻ chia

Với phận thấp hèn

Không vì tiền

Mà quên tình nghĩa

Không vì lợi

Mà quên luân thường

Đảo điên đạo lý

Để cha phải thẹn lòng

Dưới suối vàng

Xin cha yên nghỉ.

2006

GÁI QUÊ



Nhà thơ Lưu Thị Phương Đông

Em sinh từ nông thôn

Nơi quê nghèo xa vắng

Quen dầm mưa dãi nắng

Quanh năm đất với bùn!


Ngày xuân chim véo von

Trên cánh đồng em cấy

Mầm lúa non thức dậy

Vươn lên từ tay em


Từ bàn tay lấm lem

Bùn đen và đất đỏ

Bao chịu thương chịu khó

Mang hương vị dâng đời


Này những trái cam tươi

Đây khoai vàng mật ngọt

Cơm thơm mùi gạo mới

Đượm giọt mồ hôi ai?


Từ quê lúa, quê khoai

Áo bạc màu chân đất

Xin đời đừng khe hkắt

Bởi em là gái quê!

2007

CẢM NHẬN



Ảnh minh họa

Đã rợp trời hoa phượng

Thắm như màu môi ai

Đã ngợp trời tím biếc

Bằng lăng màu áo ai


Thời gian như rất vội

Thoáng qua xuân đã tàn

Đêm dập dìu đôi lứa

Tiếng ve sầu ran ran


Ôi thời gian, thời gian

Sao trôi nhanh đến vậy?

Mỗi mùa thu vẫy gọi

Tháng năm như mỏng dần…

THU CHÍN



Ảnh minh họa

Nắng chiều đổ nghiêng nghiêng

Dệt gấm từng mái ngói

Gió chiều vờn bối rối

Trên mỗi cánh hoa vàng


Chiếc lá rơi khẽ khàng

Vào ráng chiều tim tím

Có tiếng chim bìm bịp

Từ vạt lúa bên sông


Hương lúa ngát trên đồng

Mang theo mùa thu chín

Bước chân ai bịn rịn

Bóng trôi theo trăng vàng

10 – 2005

KHÓC MÙA XUÂN



Ảnh minh họa

Xuân đã đi rồi

Mang theo những cánh hoa rơi

Mang theo những chiều mưa trắng

Những hàng cây im lặng

Trong đêm mờ mênh mông

Gió vẫn vờn những cành lá thông

Hoa vẫn dịu dàng toả hương thơm ngát

Tiếng chim vẫn thiết tha gọi bạn

Vẫn mây hồng trong mỗi sớm ban mai

Đường vẫn đông nhộn nhịp phố dài

Vẫn thổn thức những con tim hò hẹn

Ơi hỡi mùa xuân vừa ly biệt

Có ai người đưa tiễn, xót thương…

VÔ ĐỀ



Ảnh minh họa

Tạc lòng bởi tiếng tri âm

Nửa chiều, vẫn thấy muôn phần xôn xao

Trời quang vắng bóng mưa rào

Để cho cánh bướm đi vào hồn say

Có Hôm thì sẽ vắng Mai

Bắc cầu Ô Thước để ai đợi chờ

Một mình nối tiếp vần thơ

Ngoài kia trăng cũng ngẩn ngơ giữa trời…

5 - 2005

Nhớ!



Ảnh minh họa

Giờ này, anh nơi đâu?

Khi nắng chiều gay gắt,

Mây trắng trôi lững lờ!


Giờ này, anh nơi đâu?

Khi hoàng hôn buông xuống,

Con thơ ra cửa chờ!


Giờ này, anh nơi đâu?

Trăng hạ tuần lóng lánh,

Hạt sương rơi hững hờ!


Anh nơi đâu? Nơi đâu?

Để lòng em thương nhớ,

Âu lo và trăn trở,

Giữa đêm dài mênh mông...

1987

THĂM LĂNG TỰ ĐỨC



Ảnh minh họa

Hồ sâu sen nở thắm hồng

Đường quanh co, nắng vờn trong gió ngàn

Nào đâu áo tía, lọng vàng?

Nào đâu dáng ngọc, dịu dàng tiếng loan?

Một thời vàng giát theo chân

Giờ là nấm đá phơi thân giữa trời

Âm thầm hoa rụng, lá rơi

Tường rêu, vách đổ, đâu người tri âm!

Phai mờ cùng với tháng năm

Thoảng như tiếng vọng xa xăm giữa trời...

Huế 8- 2004

KHÔNG YÊU



Ảnh minh họa

Bảo rằng không say nhau

Sao ngày mong, đêm nhớ?

Bảo rằng yêu là khổ

Sao cứ đeo bên mình?


Chỉ vì một chữ " tình"

Làm người ta khô héo,

Làm người ta điên đảo,

Trong tận cùng khổ đau!


Năm tháng chẳng đổi màu

Đông - Tây rồi kim - cổ

Chữ " tình " kia muôn thuở

Rớm máu tim bao người?


Bắc thang lên hỏi trời,

Sao vô tình đến vậy?

Đã ban cho hình người,

Sao không thêm trái ngọt?

ĐIỀU ĐƠN GIẢN



Ảnh minh họa

Những người phụ nữ chúng tôi

Không thích tới sao Kim, sao Hoả

Tìm hiểu vì đâu xuất hiện Thiên Hà

Không thích vũ khí hạt nhân, bom sinh hoá

Gây chiến tranh, chết chóc, điêu tàn

Chúng tôi chỉ ước những điều đơn giản

Một gia đình với những đứa con ngoan

Là hạt lúa, nương ngô với những mùa vàng

Là những vườn cây mọng hồng trái chín

Cánh chim chao nghiêng trong hoàng hôn tím

Là ánh trăng vàng trải khắp quê hương

Là tình người nhân ái, thân thương

Trong bao dung, vẹn toàn, độ lượng

Trong nhọc nhằn, chắt chiu khuya sớm

Vẫn thuỷ chung nghĩa vợ, tình chồng

Điều bình thường như cây cỏ, dòng sông

Bởi giản đơn chúng tôi là phụ nữ!

2004

ĐÃ CÓ MẸ BẮT MA



Ảnh minh họa

Khi con học mẫu giáo

Thích nghe truyện cổ xưa

Có phù thuỷ làm mưa

Có sói già gian ác

Hay ăn thịt trẻ con

Ma cà rồng hiện lên...

Để mỗi khi về đêm

Con rúc vào lòng mẹ

Và tiếng con thỏ thẻ

"Mẹ bắt ma cho con"

"Ừ , con ngủ cho ngoan

Nếu con ma kia đến

Mẹ tóm cổ nó liền

Làm thịt cho con chén"

Con sướng, cười khoái trí

Dim mắt vào giấc mơ...

TỰ NHỦ



Ảnh minh họa

Nép mình vào bóng chữ Nhân,

Màng chi cuộc sống xoay vần, bon chen.

Khi vui thì đến cửa thiền,

Khi buồn vẫn chốn linh thiêng giãi bày.

Đạo Trời dễ mấy ai hay?

Đạo Người - mở rộng vòng tay nhân từ.

Lời Tiền nhân dạy thuở xưa,

Khôn ngoan lọ phải mưu cơ hại người.

Cùng là con của Đất, Trời

Sống sao khỏi thẹn cho đời mai sau.

Hà Nội, tháng 8 - 2003

ĐI TÌM BỐ



Ảnh minh họa

Nhà bên cạnh có những ba người

Nhà mình chỉ có con và mẹ

Sau mỗi chiều con đi nhà trẻ

Con lại ra sân gọi bố hoài

Cho tới khi tắt nắng mặt trời

Mẹ dỗ con vào nhà, con khóc

Bắt đền mẹ tìm bố cho con

Mẹ bế con đi dưới ánh trăng tròn

Con mếu máo chỉ chỗ này, chỗ nọ

Với hy vọng đằng kia có bố

Mẹ nhanh lên kẻo bố đi rồi

Trời về khuya tay mẹ rã rời

Con mệt mỏi gục vào vai mẹ

Tiếng đã khàn vẫn ư ử không thôi

Đường ngoài kia đã vắng bóng người

Sao thưa thớt, ngọn gió lùa se lạnh

Tiếng còi tàu đêm thâu lanh lảnh

Như nhân thêm nỗi nhớ khôn cùng...

9 - 1987

TÌNH EM GỬI GIÓ



Ảnh minh họa

Yêu anh tự bao giờ?

Em không còn biết nữa,

Chỉ thấy lòng mong nhớ

Mỗi khi sương chiều về


Hoàng hôn sao tím thế?

Cháy bỏng màu yêu thương

Gió xôn xao trên đường

Diết da lòng em nhớ!


Những đêm dài trăn trở

Thức với cùng trăng mơ

Thức với cùng nỗi nhớ

Ấp ủ bao tháng ngày


Lại tới mùa heo may

Lá vàng bay theo gió

Xin mang cùng nỗi nhớ

Tới bên người em yêu...

VẠN LÝ TRƯỜNG THÀNH



Ảnh minh họa

Đây Vạn lý trường thành

Nối bao nhiêu đỉnh núi

Trời mênh mông màu xanh

Gió ngàn phương lồng lộng


Vách đá hằn rêu phong

Đường lên mờ cát bụi

Bóng người xưa đâu rồi

Nào vương hầu, sĩ tử!


Đã bao lần máu đổ?

Đã mấy lần vinh quang?

Đều theo về thiên cổ

Để lại bóng thu tàn

Trên con đường vạn dặm...

Vạn lý trường thành 10 - 2003

TRĂNG XỨ NGƯỜI



Ảnh minh họa

Trăng ở Halle

Không sáng bằng trăng Hà nội,

Bởi đêm nơi này

Là đêm trắng triền miên.

Ở đây trăng vẫn cũng dịu hiền

Cũng lặng yên, suy tư, ngẫm nghĩ

Ánh trăng mông lung dài theo thế kỉ

Mà vẫn nguyên sơ như thuở ban đầu...

Trăng với người vốn khăng khít cùng nhau

Biết xẻ chia niềm vinh quang, cay dắng

Không phân biết nơi đêm đen, đêm trắng

Dù ở nơi nào trăng vẫn cứ vô tư

Vẫn thuỷ chung sau trước, hiền từ

Vẫn ảo huyền, lung linh, lộng lẫy

Vẫn thiêng liêng, huy hoàng là vậy

Muôn năm trăng trẻ mãi, không già...

Halee, 8 -1989

HỒN LỮ KHÁCH



Ảnh minh họa

Mến nhau đâu quản đường dài,

Từ lâu đã ước một ngày tới đây

Thu vàng còn đọng trên cây,

Sương mờ trắng phủ, liều gầy xôn xao

Chốn này xinh đẹp biết bao,

Vườn cây đỏ lá, nhà cao điệp trùng

Lạc hồn giữa chốn cấm cung,

Cảnh xưa còn đó, người hùng nơi đâu?

Ai làm vách đổ, thành xiêu?

Vì ai sông núi bao điều đắng cay?

Bụi hồng dường vẫn đâu đây,

Chiều thu bóng ngả, tháng ngày vẫn trôi...

Bắc kinh 10 - 2003

ĐÔNG



Ảnh minh họa

Thu đã đi rồi, để lại gió heo may,

Cho mùa đông với đêm dài lạnh giá,

Trăng mông lung, tiếng côn trùng ra rả,

Trong mờ sương, heo hút canh dài.


Cây trơ cành còn lại chiếc lá bay,

Tiếng rơi khẽ, như sợ người tỉnh mộng,

Tiếng chim kêu, bỗng đất trời xao động,

Thoáng vỡ oà, một ngày mới đang lên.


Đã quen rồi, đâu phải đông đầu tiên,

Dẫu gió táp, mưa sa, giá lạnh,

Vẫn cháy bỏng trong tim mầm khát vọng,

Đợi đông đi, xuân tới sẽ vươn chồi....

Hà nội - 2002

GIỐNG CỦA MẸ (Tặng bé Hoàng Đức )



Nhà thơ Lưu Thị Phương Đông và con trai Hoàng Đức

Giống là của mẹ của cha,

Giống vàng, giống ngọc, tinh hoa ông - bà.

Giống hay gạ mẹ ăn quà,

Giống thường ăn vạ, cả nhà thấy vui.

Nhong nhong lưng mẹ giống ngồi,

Mẹ cười sung sướng: giống còi - yêu ghê,

Ngày mai giống đỗ ông Nghè,

Giống tài, giống giỏi, biết nghe lời hiền.

Sẽ làm ngời rạng Tổ Tiên,

Là niềm tin để mẹ quên nhọc nhằn...

Hà Nội, 1995

NỬA VẦNG TRĂNG



Ảnh minh họa

Nửa vầng trăng ở nơi đâu?

Còn đây một nửa - nơi đầu nhớ mong.

Tiếng chim như xẻ cõi lòng,

Hương đêm như thấm vào trong nỗi buồn.

Sương làm lạnh giá cành xuân,

Gió như muốn kéo sông Ngân xuống gần.

Giá đừng có ánh trăng ngần

May ra bớt được đôi phần nhớ mong!

XIN ĐỪNG CHÊ EM



Lưu Thị Phương Đông

Xin anh đừng chê em,

Rằng em già, em xấu,

Bởi ngày xưa em đã,

Có một thời kiêu sa!


Một thời đầy hương hoa,

Theo bước chân thiếu nữ,

Ấm nồng theo hơi thở,

Trong mắt đen mơ màng.


Không đố quách, xiêu thành,

Không chim sa, cá lặn,

Nhưng đã làm thao thức

Bao trái tim si tình.


Từ ngày em có anh,

Lo cái ăn, cái mặc,

Ngày lại ngày tất bật,

Em đã quên chính mình.


Cảm ơn anh, một lần,

Cho em lời nhắc nhủ,

Để tình yêu muôn thuở,

Mãi trong ta không già...

2003

Thu



Ảnh minh họa

Thu đến song hành với gió may

Mắt thu thăm thẳm, dáng thu gầy.

Hồn thu theo gió lang thang mãi,

Mang nắng vàng gieo khắp đó đây.


Thu vẫn song hành với gió may,

Muôn hoa hương thắm khiến lòng say,

Chiều thu trôi xuống trong sương lạnh

Để lại trong đêm bóng liễu gầy.


Thu sớm phai tàn thương lá cây,

Nhung nhớ mùa thu đã rụng đầy

Vài cánh hoa tàn bay theo gió

Ngập ngừng huơng cuối lúc chia tay...

Hà Nội, 2002

ẢO ẢNH



Ảnh minh họa

Hoa ơi! Đừng hé nhụy,

Quả ơi! Chớ chín vàng,

Thuyền ơi! Khoan tới bến,

Ngày ơi! Đừng trôi nhanh ...


Năm tháng hỡi, xin hãy là ảo ảnh,

Cho hoa kia thắm mãi không già,

Cho không gian ngưng tụ ánh trăng ngà,

Và cuộc sống là tình ca khát vọng..


Và em nữa, hỡi người trong mộng,

Mãi xinh tươi như thuở ban đầu,

Mãi ngọt ngào trong bao trái tim yêu,

Nơi sâu thẳm, em vẫn là bí ẩn

Để hồn ai mãi mãi kiếm tìm

Hà Nội, 2002

HẠ VỀ



Ảnh minh họa

Rợp đường hoa phượng đỏ tươi,

Đỏ hơn lửa, để đất trời xôn xao.

Thoảng qua mấy hạt mưa rào,

Bằng lăng tím ngát như màu áo ai?

Đâu đây thoang thoảng hương nhài,

Dịu dàng như níu chân người đi qua.

Hồ gươm thấp thoáng bóng rùa,

Nghe như thoảng tiếng gươm xưa vọng về.

Xanh rờn hàng sấu, hàng me,

Tiếng ve nghiêng nửa trưa hè nắng oi.

Mắt em thăm thẳm sắc trời,

Mang theo cả cánh phượng rơi, rực hồng...


Hà nội, tháng 8 - 2002

MẸ - CON



Ảnh minh họa

Mỗi khi đi làm về,

Đã thấy con đón cửa,

Mặt tươi cười rạng rỡ,

Miệng reo " A, mẹ về"!


Mẹ nhìn bàn tay bé,

Lục túi tìm quà ăn,

Quên bao nỗi nhọc nhằn,

Sung sướng tràn lòng mẹ!


Ôi ! mặt trời nhỏ bé,

Sưởi ấm mẹ bao ngày,

Con - toả ngát hương say,

Theo cuộc đời của mẹ...

Hà Nội, 1995

CON HẾT ỐM (Tặng bé Thiên Nga)



Ảnh minh họa

Con gái yêu của mẹ,

Ốm cứ nằm li bì,

Giờ ăn con không dậy,

Ho khục khoặc cả ngày.


Đã suốt một tuần nay,

Con sốt cao liên tục,

Ba lần vào bệnh viện,

Bố mẹ trực thay phiên.


Thức trắng mấy đêm liền,

Canh cho con giấc ngủ,

Lòng mẹ thầm mong mỏi.

Bệnh của con vơi dần.


Sớm nay như mọi lần,

Sờ trán con hết nóng,

Con mỉm cười trong mộng,

Mà mẹ vui muôn phần...

Hà Nội, tháng 9 - 1986

XUÂN VỀ



Ảnh minh họa


Nụ Xuân hé nở trên cành,

Chồi Xuân biêng biếc màu xanh mượt mà.

Trời Xuân nao nức gần xa,

Tuổi Xuân quyến rũ , mặn mà men say.

Mưa Xuân mờ trắng màu mây,

Gió Xuân hây hẩy trên cây rộn ràng

Trống Xuân thôi thúc nhịp nhàng,

Hội Xuân tấp nập đình làng đông vui.

Hương Xuân ngây ngất đất trời,

Khách Xuân xao xuyến, bồi hồi bước chân...

TÌNH XA



Ảnh minh họa

Tôi yêu vầng trăng non,


Lung linh trong ánh bạc.

Tôi yêu áng mây hồng,

Khi bình minh mới rạng.


Tôi yêu đôi cạnh nhạn,

Chấp chới chân trời xa.

Tôi yêu một đài hoa,

Kiêu sa đang hé nở.


Tôi yêu một vần thơ,

Của người, còn dang dở...

Hà Nội, 1999